Nát lòng!
Entry mới treo lên đến nay đã là 3 ngày vậy mà chỉ có mỗi mình thấy và đọc được mà mình thì cần đọc làm quái gì kia chứ vì mình " ra ẻn đó cơ mà...
Thôi làm bài mới cho hoành tráng nếu bị dìm như ẻn trước là em xin chào..... thua Yahoo luôn đấy! Hôm nay HD xin nói chuyện chính sự!
Thoạt nghe những câu chuyện về những việc làm bất bình của các quan khi thì quan tham, khi thì quan công....đối xử tồi tệ với một ai đó mọi người có chung cảm giác bực bội, bức xúc thậm chí còn chửi đổng và câu lên trời cho khoái mồm, sướng tai.... Nhưng đến khi những câu chuyện đó không phải của ai đó mà lại là của chính mình mới thấy không thể nào "Chửi" lên được mà chỉ biết tròn mắt nhìn những kẻ tiểu nhân nhưng được sướng lên bằng một cái tên rất chi là quyền chức, cái chức danh mà khi bước vào mỗi một hội trường nào đó nhất nhất người ta phải "Kính thưa"..... bỗng thấy buồn LÔN...
Bức xúc nên HD mới viết một cái ẻn không mấy thiện cảm này, một câu chuyện bình thường trong mọi chuyện bình thường vẫn nhản nhản mỗi ngày ở đâu cũng có... Số là HD có đứa em, hơn hai mươi năm còng lưng cõng gạo, cõng nước, cõng củi gập mình thách đố với cái dốc vùng cao đến mũi còn bị vấp chứ đừng nói là chân, mục đích của nó là "Đem ánh sáng Văn hóa cho vùng cao" nó vừa được lĩnh mấy cái đồng lẻ người ta trả công cho sự hao mòn tuổi xuân của nó... Biết nó có mấy đồng, sếp mơi bằng được nó "ngồi làm mấy ván (phỏm) cho vui chứ cờ bạc gì?" ... Nể sếp nó ngồi xuống cũng khoanh chân gọn một góc chiếu. Sếp hí hửng.... Nó tửng tưng vì để lại nhõn 1 trăm trong túi, nó mẩm bụng tiếp sếp hết chỗ này còn có lý do để chuồn.
Sếp của nó cũng chả biết rằng, cáo già còn phải gọi nó cụ nội, vài đồng đó tuy lẻ đó thôi nhưng nó cũng biết đếm cẩn thận và kẹp từng nghìn một rồi giấu vào đáy hòm ném chìa khóa xuống ao từ đêm hôm qua rồi...Nó bảo: Ném xuống khi trời tối để không nhìn thấy ở chỗ nào mà mò... Sếp cứ chờ đấy, xương lắm đừng hòng mà gặm...
Khoanh chân được một dạo chừng 5 ván nó cứ thắng, cứ thắng... Muốn chuồn cũng không xong mà vốn tính nó lại nhát, sếp cũng sợ mà công an cũng sợ nên bị dọa lại ngoan ngoãn ngồi xuống. Nó không dám đánh phỏm mặc dù xung quanh ngày nào người ta cũng chơi , có ngày còn thâu đêm đến sáng, sáng đến cơ quan điểm danh rồi chui vào đâu để ngủ bù, nó không muốn dính líu đến những trò sát phạt, không khéo công an gô cổ lại xấu hổ với thiên hạ... Nhưng cái điều nó sơ nhất lại là điều đến sớm nhất, đang chuẩn bị "Ù" thì công an tự đâu ập vào bắt ngồi yên .... rồi họ lập biên bản...rồi họ bắt lên huyện ... rồi đêm đó nó được đánh tổ tôm với muỗi...
Thế rồi tai họa cũng cứ lần lượt giáng xuống đầu nó từ khi ấy, khi xét kiểm điểm người ta cào bằng giữa sếp người khét tiếng "khát nước" với nó "vi phạm lần đầu" là như nhau. Nó cười ruồi.
Tiếp theo là đến cách chức của nó, đang từ phó phòng này chuyển qua làm nhân viên phòng kia... nhưng sếp của nó lại vẫn giữ nguyên chức vụ và quyền lợi, nó cười ằng ặc hay cười ùng ục tôi cũng không phân biệt được... Lần đầu tiên trong đời nó văng một câu tục tĩu nhất: "Mẹ kiếp".
Ngày nó bàn giao công việc cũ để nhận nhiệm vụ mới, sếp nó cười khà khà bắt tay nó thật chặt rồi dặn dò, an ủi :"Về nơi công tác mới mong đồng chí phục vụ thật tốt cho Đảng, cho nhà nước, mong đồng chí toàn tâm toàn lực để xây dựng nơi công tác mới tốt hơn..." Lại LÔN lần nữa....
Nói có thể có người ngạc nhiên nhưng đây là câu chuyện 100%. Cũng tại nơi này có người còn được ưu ái ngoài sức tưởng tượng... Một vùng đất nghèo xơ nghèo xác, trẻ con không có quần áo mà mặc, ngày lạnh chim sun như hạt đỗ đen, cách giữ ấm duy nhất là ngồi cạnh bếp lửa, thấy tội nghiệp những người còn có chút lương tâm đã gánh từng tải quần áo cũ xin được về chia cho chúng...Vậy mà có kẻ tham nhũng đến hơn tỉ, lại lấy vào tiền cho hs nghèo chứ.... số tiền gần 600 triệu không thể lý giải dùng vào mục đích gì? thế mà người ta chỉ đền là xong... Thôi thì không làm trưởng ở chỗ này thì làm phó ở chỗ kia đằng nào chả làm sếp.... Ơ nhỉ, thế mới lạ đời, nếu ai cũng có cơ hội tham ô khi bị phát hiện thì đền là xong thì... quả là sướng không đâu bằng vùng khó... Thật đấy... Nếu cứ kiểu này thì ai lại chả cố đầu tư mấy vé làm lãnh đạo...
Ừ... Hôm nay trời ẩm HD thấy người ta bán cá rô đồng rẻ quá nên mua mấy con nấu với Ráy... nấu kĩ và dừ thì ai gọi là Cám cũng được nên "GHÊ RĂNG"... Ai đọc được ẻn này thì xin hãy cứ chửi đổng lên vài câu cho sướng mồm nhé!
P/S: Buồn vì giấu đi một bài (Cái bài chán phèo... không ra một cái gì cả...hi....hi....) lại mất ngay một bài nên ... buồn quá!
Các bạn thông cảm cho HD nha!
Entry mới treo lên đến nay đã là 3 ngày vậy mà chỉ có mỗi mình thấy và đọc được mà mình thì cần đọc làm quái gì kia chứ vì mình " ra ẻn đó cơ mà...
Thôi làm bài mới cho hoành tráng nếu bị dìm như ẻn trước là em xin chào..... thua Yahoo luôn đấy! Hôm nay HD xin nói chuyện chính sự!
Thoạt nghe những câu chuyện về những việc làm bất bình của các quan khi thì quan tham, khi thì quan công....đối xử tồi tệ với một ai đó mọi người có chung cảm giác bực bội, bức xúc thậm chí còn chửi đổng và câu lên trời cho khoái mồm, sướng tai.... Nhưng đến khi những câu chuyện đó không phải của ai đó mà lại là của chính mình mới thấy không thể nào "Chửi" lên được mà chỉ biết tròn mắt nhìn những kẻ tiểu nhân nhưng được sướng lên bằng một cái tên rất chi là quyền chức, cái chức danh mà khi bước vào mỗi một hội trường nào đó nhất nhất người ta phải "Kính thưa"..... bỗng thấy buồn LÔN...
Bức xúc nên HD mới viết một cái ẻn không mấy thiện cảm này, một câu chuyện bình thường trong mọi chuyện bình thường vẫn nhản nhản mỗi ngày ở đâu cũng có... Số là HD có đứa em, hơn hai mươi năm còng lưng cõng gạo, cõng nước, cõng củi gập mình thách đố với cái dốc vùng cao đến mũi còn bị vấp chứ đừng nói là chân, mục đích của nó là "Đem ánh sáng Văn hóa cho vùng cao" nó vừa được lĩnh mấy cái đồng lẻ người ta trả công cho sự hao mòn tuổi xuân của nó... Biết nó có mấy đồng, sếp mơi bằng được nó "ngồi làm mấy ván (phỏm) cho vui chứ cờ bạc gì?" ... Nể sếp nó ngồi xuống cũng khoanh chân gọn một góc chiếu. Sếp hí hửng.... Nó tửng tưng vì để lại nhõn 1 trăm trong túi, nó mẩm bụng tiếp sếp hết chỗ này còn có lý do để chuồn.
Sếp của nó cũng chả biết rằng, cáo già còn phải gọi nó cụ nội, vài đồng đó tuy lẻ đó thôi nhưng nó cũng biết đếm cẩn thận và kẹp từng nghìn một rồi giấu vào đáy hòm ném chìa khóa xuống ao từ đêm hôm qua rồi...Nó bảo: Ném xuống khi trời tối để không nhìn thấy ở chỗ nào mà mò... Sếp cứ chờ đấy, xương lắm đừng hòng mà gặm...
Khoanh chân được một dạo chừng 5 ván nó cứ thắng, cứ thắng... Muốn chuồn cũng không xong mà vốn tính nó lại nhát, sếp cũng sợ mà công an cũng sợ nên bị dọa lại ngoan ngoãn ngồi xuống. Nó không dám đánh phỏm mặc dù xung quanh ngày nào người ta cũng chơi , có ngày còn thâu đêm đến sáng, sáng đến cơ quan điểm danh rồi chui vào đâu để ngủ bù, nó không muốn dính líu đến những trò sát phạt, không khéo công an gô cổ lại xấu hổ với thiên hạ... Nhưng cái điều nó sơ nhất lại là điều đến sớm nhất, đang chuẩn bị "Ù" thì công an tự đâu ập vào bắt ngồi yên .... rồi họ lập biên bản...rồi họ bắt lên huyện ... rồi đêm đó nó được đánh tổ tôm với muỗi...
Thế rồi tai họa cũng cứ lần lượt giáng xuống đầu nó từ khi ấy, khi xét kiểm điểm người ta cào bằng giữa sếp người khét tiếng "khát nước" với nó "vi phạm lần đầu" là như nhau. Nó cười ruồi.
Tiếp theo là đến cách chức của nó, đang từ phó phòng này chuyển qua làm nhân viên phòng kia... nhưng sếp của nó lại vẫn giữ nguyên chức vụ và quyền lợi, nó cười ằng ặc hay cười ùng ục tôi cũng không phân biệt được... Lần đầu tiên trong đời nó văng một câu tục tĩu nhất: "Mẹ kiếp".
Ngày nó bàn giao công việc cũ để nhận nhiệm vụ mới, sếp nó cười khà khà bắt tay nó thật chặt rồi dặn dò, an ủi :"Về nơi công tác mới mong đồng chí phục vụ thật tốt cho Đảng, cho nhà nước, mong đồng chí toàn tâm toàn lực để xây dựng nơi công tác mới tốt hơn..." Lại LÔN lần nữa....
Nói có thể có người ngạc nhiên nhưng đây là câu chuyện 100%. Cũng tại nơi này có người còn được ưu ái ngoài sức tưởng tượng... Một vùng đất nghèo xơ nghèo xác, trẻ con không có quần áo mà mặc, ngày lạnh chim sun như hạt đỗ đen, cách giữ ấm duy nhất là ngồi cạnh bếp lửa, thấy tội nghiệp những người còn có chút lương tâm đã gánh từng tải quần áo cũ xin được về chia cho chúng...Vậy mà có kẻ tham nhũng đến hơn tỉ, lại lấy vào tiền cho hs nghèo chứ.... số tiền gần 600 triệu không thể lý giải dùng vào mục đích gì? thế mà người ta chỉ đền là xong... Thôi thì không làm trưởng ở chỗ này thì làm phó ở chỗ kia đằng nào chả làm sếp.... Ơ nhỉ, thế mới lạ đời, nếu ai cũng có cơ hội tham ô khi bị phát hiện thì đền là xong thì... quả là sướng không đâu bằng vùng khó... Thật đấy... Nếu cứ kiểu này thì ai lại chả cố đầu tư mấy vé làm lãnh đạo...
Ừ... Hôm nay trời ẩm HD thấy người ta bán cá rô đồng rẻ quá nên mua mấy con nấu với Ráy... nấu kĩ và dừ thì ai gọi là Cám cũng được nên "GHÊ RĂNG"... Ai đọc được ẻn này thì xin hãy cứ chửi đổng lên vài câu cho sướng mồm nhé!
P/S: Buồn vì giấu đi một bài (Cái bài chán phèo... không ra một cái gì cả...hi....hi....) lại mất ngay một bài nên ... buồn quá!
Các bạn thông cảm cho HD nha!
Nhiều khi có sự cố ấy mà
Chúc bạn luôn vui nhé
Tuần mới vui nhé HD
Ngày mới vui vẻ em nhé!