Măng Tuyên Quang còn đắng
Một ngày đã cuối tháng Ba
Anh bỗng điện hỏi măng TQ còn đắng
Em bật cười anh hỏi chi lạ vậy?
Đến giờ này chỉ măng ngọt thôi anh
Xa quê đó rất lâu rồi
Anh còn nhớ, măng cuối mùa đem đốt
ớt, muối này nướng dưới than hồng
Đắng, cay sao ngọt bùi nơi cuống họng
Hai mươi năm xa...
Chuyến đò xưa giờ cũng khác
Chẳng ai còn trên bến gọi : Đò ơi!
Con đò cũ không bao giờ xuất hiện
Người lái đò...cũng khuất xa rồi
Nếu một ngày , anh về chốn ấy
Vương vấn lòng cái rét tháng Hai
Thì, khi đó....
Măng cuối mùa, đắng vẫn còn ở lại
Anh sẽ cười .. vì, em vẫn áo bà ba !!!
......“Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm
Buổi cùng em kiếm củi bên đồi
Nếu em biết một ngày tôi trở lại
Cả rừng vầu đắng ngắt... bởi măng...”
................
Bến đò xưa nước phù sa không nặng
Anh hẹn về cũng chỉ.... ước hẹn... thôi.
Ngày cuối tháng Ba.
phù sa không nặng
Anh hẹn về cũng
chỉ.... ước hẹn... thôi Dòng sông hôm qua con nước hờ hững Bụi tre già măng mọc mấy mùa đôi Con đò chênh chao rẽ sóng lững lờ Tôi vẫn đợi em dẫu bồi dẫu lở
phù sa không nặng
Anh hẹn về cũng
chỉ.... ước hẹn... thôi Dòng sông hôm qua con nước hờ hững Bụi tre già măng mọc mấy mùa đôi Con đò chênh chao rẽ sóng lững lờ Tôi vẫn đợi em dẫu bồi dẫu lở
...Đầu mùa, thấy măng nhú đội đất lên , đào xuống, vặt củ măng ấy , đem rửa sach, nhai rau ráu , thơm và ngọt lắm. Măng đắng thường không to , nhưng quả thật rất đắng về cuối mùa. Măng ngon nhất vào đầu mùa , có vị đắng hấp dẫn lắm....
thấy lạc giữa một rừng măng đắng. Hjhj. Lại sắp đến mùa măng đắng ở Hà Giang
rồi... Vào khoảng cuối tháng 11, 12 âm. Măng đắng bắt đầu nhú... Hìhì. Nhưng ko
phải là nhú trên mặt đất đâu. Từ rễ nhú thành măng đó! Người dân đào lần theo
gốc vầu khoảng tầm 2 đến 3 mét, độ sâu hơn mét mới tìm được củ măng... Măng đầu
mùa này chưa đắng, ăn rất mềm, ngon. Tuy nhiên với những người thích ăn đắng
thì nên đợi đến tầm cuối tháng một, đầu tháng hai âm, măng đã mọc trên mặt đất
và hơi đắng. Quan niệm trời có sấm măng mới đắng ko chính xác hoàn toàn vì lúc
có sấm thường trùng với thời điểm măng đắng. Có những năm có sấm muộn thì măng vẵn
đắng cơ mà... :). Vào tháng 3 âm măng đã mọc cao, lúc này rất đắng. Chỉ một số
rất ít người thích vị rất đắng mới thích ăn măng đắng lúc này nhưng người dân
lại rất hay ăn vì đây là thời điểm thiếu rau đối với người dân quê tôi. Rau cải
đã cuối mùa còn các loại rau khác thì chưa đến vụ. Chao ôi! Cái đắng!...
Lâu rồi em cũng không nhớ lắm, nhưng nhớ nhất là Tết xong bà con dân tộc
đi bán măng là cực kỳ đắt hàng. Trong nam thì không có măng đắng thật.
Có mướp đắng nhưng mà là mướp lai, với em thì ăn nó ngọt chứ không đắng
tẹo nào. Thế mà nhiều người còn kêu "mướp đắng quá không ăn được" (Nghe
vậy đúng là phải kiểm tra lại cái vị giác của mình rùi )
Còn chuyện ăn măng đắng thay cơm, là mẹ em kể, hồi mẹ em đi dạy ở Phương
độ , giáo viên đói quá phải ăn măng độn thêm. Nên sau này mẹ em ăn măng
đắng giỏi lắm. Ăn đồ đắng nhiều lại ngọt giọng, tiết 5 mà giảng bài học
sinh cứ gọi là vẫn tròn xoe con mắt lắng tai nghe nha. Chị Dẻ nhà ta
chắc cũng thế. he he he *(là em nhớ ...lộn )
huyhuy, Cây trên đá cũng không thể "nhằn" được với muối hay mẻ, hoặc ớt
đâu! Bái phục" Các anh còn không biết chuyện người dân trên em những năm 70-80 thiếu gạo ăn cả măng đắng trừ cơm đó. Vì măng đắng sẵn lắm, vào rừng là hái được à.
Em nhớ măng đắng chính xác trên em là có vào khoảng cuối đông kéo đến ngoài Tết, chị em nói đúng đó. Em còn nhớ là khi mà có tiếng sấm thì măng hết đắng, phải không chị?
@Anh nói chị em điêu làm em tấm tức quá! Huhuu
16:51 26-09-2011
OK luôn... Nhưng măng đắng thì em chờ thêm thời gian nữa nhé, khoảng tháng 11 Am lịch khi đó mới có măng đắ..
Ngâm mình nước nóng đê mê Dù đẹp hay xấu chẳng chê...nhận bừa! Suối xưa nay đã lu mờ Chỉ còn "khách gọi..." vẫn chờ đợi ai? (Tháng 5/2011, một ổ nhện... "rau sạch" đã bị CATQ lột mặt nạ).
....
Bên bờ suối vắng khuất sau núi đồi
Từ đây Vầu đã sinh chồi
Mang tên măng đắng than ôi cuộc đời Mua vui ong bướm dạo chơi Gió mưa vần vũ chẳng lời oán than Đến khi sấm nổ trên ngàn Mới mang vị đắng chứa chan trong lòng Túm đầu vít cổ vừa xong Bóc áo lột yếm trắng trong thôi đành Có khi gặp bọn trẻ danh Quẳng ngay bụi lửa đám tranh ven rừng Hả hê mê mẩn vui mừng Tay sờ tay nắn chẳng ngừng chút nao Thỏa bao ngày tháng ước ao Muối chanh trái ớt khúc nào cũng ngon Tuổi xuân đang độ trăng tròn Gặp người quân tử vẫn còn vấn vương Trên đời vẫn có tình thương Cõng nhau vượt núi trên đường bước mau Là người có trước có sau Ra tay cọ rửa trắng phau mới dùng Nước sôi lửa cháy đùng đùng Trắng ngần trên đĩa đúng là cũng hay Trời sinh Măng đắng chẳng may Lỗi mùa lỗi tháng thành ngay miếng mồi Làm cho chẳng được đâm chồi Thôi đành như thế luân hồi chẳng tha Khi thành thị chốn phương xa Đầu đường xó chợ nhởn nha xóm làng Lang thang trong chốn nhà hàng Vui trên bàn tiệc nhỡ nhàng mình ta Măng ngâm con tép kho cà Măng khô treo dưới hiên nhà cả năm Phận Măng kể đến cả trăm Phận Măng kể hết cả năm tuổi già Cũng là một gốc sinh ra Cũng cùng gốc đấy sao mà khác nhau Kẻ sinh trước đứa sinh sau Cũng là mang nặng đẻ đau một đời Măng thành tre mọc ven đồi Măng thành củi lửa trong nồi đốt nhau Đốt nhau như thế có đau Cùng thành tro bụi bón rau thôi mà ( Ngồi hút thuốc vặt mãi cũng chán,đọc bài của bác lại thèm măng đắng bác ạ !)
Bến đò xưa nước phù sa không nặng
Anh hẹn về cũng chỉ.... ước hẹn... thôi. Đúng vậy mà HD ơi cũng chỉ là ước hẹn thôi...
Buổi sáng đầu tuần vui vẻ nhé, cả tuần làm việc hiệu quả nha!
Vào cuối mùa đông, khi những cơn mưa phùn lất phất kéo đến vùng núi phía Bắc là lúc những cây măng vầu, tre, trúc, mai, sặt đua nhau đâm chồi, nhú khỏi mặt đất. Và khi mùa xuân về, những cây măng này mang trong mình một sức sống kỳ lạ, vươn lên nhanh chóng. Đó cũng là lúc bà con các dân tộc rủ nhau vào rừng tìm chặt những cây măng non.
Đầu mùa, măng thường có vị ngọt pha chút đắng, nhưng khi những cơn mưa rào nhẹ trút xuống thì chúng chuyển sang vị đắng đặc trưng. Măng đắng trở thành sản vật không chỉ được người dân địa phương mà còn nhiều khách phương xa ưa thích.
Măng nướng được chấm với chẩm cheo gồm muối, ớt, lá gừng, mắc khén, lá tỏi và củ tỏi giã nhỏ. Khi ăn, sẽ cho cảm giác đắng ngọt của măng, vị mặn của muối, vị cay nồng của ớt, vị cay ấm của lá gừng, vị cay tê của mắc khén, vị cay rát của tỏi. Tất cả làm nên hương vị đặc trưng của món măng đắng.
Ngày xưa CT hay lên Tuyên quang (Mỏ thiếc sơn dương) rất hay vào rừng cùng anh em con ông bác kiếm măng đắng, ngày đó rừng rú rặm rạp đi vào đó chỉ sợ gặp đười ươi, giờ đây còn đâu nữa nhưng măng đắng tuyệt ngon HD nhỉ !
Lên non xuống biển ta đừng quên nhau"
Đò xưa vắng bóng đã lâu
Áo xưa nay đã thay màu nắng mưa
Anh tìm về lại chốn xưa
Nếm miếng măng đắng cho vừa lòng em.