Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Phông lạc


Phôn lạc
      Mấy ngày trời mưa tầm tã con đường 5 cây số vào trường lầy lội như ruộng mới bừa.... Gần một tiếng đồng hồ đánh vật với nó mới ra được đường quốc lộ. Không lẽ về “Thành phố” lại để xe như xe trâu thế này không khéo về đến số 5 Quản lý đô thị vật xe ra  bắt rửa mới cho đi, thôi vào quán xịt tạm bùn đất, ngày mai lại bẩn như hôm nay ý mà.
      Vừa bỏ được quần áo mưa thì túi rung rung, Trường Vũ “gây sự” bằng bản nhạc vàng mà mình mê mẩn: “Chiều nao tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà. Hoàng hôn.....” Một dãy các con số ... đang gọi...Mở máy mình vẫn rụt rè, dè dặt : “A lô!” Từ đầu dây bên kia một giọng nam có vẻ gắt gỏng: “A lô, phải D. không?”. Vâng... Mình chú ý lắng nghe xem giọng nói có phải người quen hay không. Nhưng như súng bắn khi vừa nghe xong từ Vâng là bên kia nã đạn liên thanh luôn: “ Mày mang ngay tiền đến giả cho tao, mày đang ở đâu, mày tưởng mày trốn được à.. Mày đang ở chỗ nào? Sư cha mày nữa mày lại còn đổi số, bố mày xin đến mười mấy thằng mới có được số của mày, khôn hồn mang tiền về giả ngay .....” Biết là người ta nhầm máy nhưng tôi vẫn thấy rụng rời hết cả chân tay, tim đập thình thịch... Sau khi họ dừng lại chút tôi mới chen vào được: Xin lỗi anh nhầm máy, anh hãy kiểm tra lại số đi...
            - Nhầm cái........ mày ấy, mày đang ở đâu?
            - Thế anh đang ở đâu?
           - Bố mày đang ở chỗ mày chuẩn bị chui sang đây này, mày hãy trả trước khi bố túm được mày nhá....
           - Anh đã nhầm số.... Tôi không biết anh mà tôi cũng không nợ nần gì anh cả.
       Tắt máy.
       Số kia lại gọi lại:
             - Con D. kia, để bố mày nói hết đã... 400 của bố mày nuốt không xuôi đâu?
             - Tôi đã nói anh nhầm số, anh đang ở đâu?
             -  Mày đang ở đâu?
             - Tôi ở TQ.
Lần này thì bên kia tắt máy trước.
Tự dưng có cuộc gọi dở hơi, nghe một trận chửi thì xe cũng vừa xịt xong. Nhưng kỳ lạ tôi cũng chẳng thấy buồn, chẳng thấy bận lòng.
    Ngày hôm sau lên trường kể cho các bạn nghe, bao người thì bấy nhiêu ý kiến khác nhau. Có người nói: hãy chêu ngươi cho nó chửi cho đã đời vì có biết nó là ai? ở đâu đâu tội gì lại không để cho nó gãi ngứa. Người khác thì nói: mà sao cũng lạ nhỉ, nó lại không phát hiện ra giọng nói khác nhau - mà chị cũng chịu khó nghe thế nhỉ.... Chung quy lại như các bạn nói thì nên chửi nhau một trận cho đã đời vì nó nhầm máy, chêu cho nó hết sạch tiền mới thôi...
  Nghe hết ý kiến của các bạn... Mình lại không nghĩ thế, hẳn số tiền bị lừa đã làm cho họ mất hết tỉnh táo rồi, có chêu thì cũng chẳng giải quyết được gì mà đương dưng đổ thêm dầu vào lửa, người ta đã bực vì mất tiền lại còn đau đầu thêm vì phải chửi nhau... Chi bằng ta chịu khó nghe chút cho họ có cảm giác được an ủi...
    Buổi tối, hai mẹ con ngồi ăn cơm lại số điện thoại đó gọi đến... lần này là giọng một phụ nữ. Chị ta gọi lại để xin lỗi vì chồng chị khi chép số đã bị nhầm... Chị ta cũng cảm ơn tôi là: Rất kính trọng chị, chị rất đàng hoàng đã nghe hết “bài” chửi mà không nói gì cả, điều đó làm cho chồng chị ta ân hận... Rồi sơ qua chút về người đàn bà liên quan đến việc lừa tiền của vợ chồng chị. Chị cũng thông báo đã tìm được người đàn bà kia rồi hiện đang làm việc với C.A.
    Tôi cũng chẳng biết nói gì, nói với chị ta là mặc dù rất bực nhưng có lẽ anh ấy còn bức xúc hơn nên cứ để cho anh ấy nói cho nó hả, Bắt được người lừa đảo rồi thì cũng mong cho anh chị may mắn lấy lại được tiền, chị đã điện lại xin lỗi là tôi thấy vui rồi...
  Trong cuộc sống ai lại chẳng có những lúc nhầm lẫn, lại chẳng có những khi nóng nảy vô cớ nhưng nếu như chúng ta để ý một chút, nhường nhịn một chút , hãy lắng nghe và thấu hiểu một chút thì mọi việc không đến nỗi căng thẳng, phức tạp, con người sẽ rất dễ thông cảm với nhau. Còn nếu vô tình hay cố ý bị hàm oan ta cứ xới tung lên thì hậu họa thật khôn lường./.
                                                                                              Ngày mưa 05/10/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét