Chuyện vui....trong khu tập thể...
Những cặp vợ chồng cùng tầm tuổi khoảng trên dưới ba mươi vì chưa có nhà riêng nên đều ở tập thể. Trong khu tập thể đó, đa số đàn ông đều nghiện thuốc lào mà trong nhà có trẻ con nên họ chuyển đồ nghề ra ngoài hè nơi có gốc cây mít... Đồ nghề là một cái điếu cày, một bó đóm và mấy gói thuốc, gói nào cũng dở...
Mỗi buổi sáng, chị em phụ nữ dậy để lo bữa sáng cho con trẻ, cho chúng kịp giờ học.... thì các anh cũng dậy theo.... chả hộ được việc gì nhưng chuyện họ kể thì rôm lắm, cùng những tiếng xoe ... xóe của điếu là những câu chuyện chẳng đầu, chẳng cuối rồi cười. Khi vãn việc trong bếp thì chị em cũng ùa ra đó góp vui...
Lâu rồi chuyện cũng nhàm, một chị nghĩ ra chiêu khác có vẻ hay đấy.
Buổi sớm, anh nào dậy sớm ngồi vào vị trí thuốc lào là mấy chị rình rình rồi như giả vờ ngang qua, tụt chiếc quần đùi của anh đó... Rồi chạy, rồi cả hội phá lên cười. Anh đó theo phản xạ tự nhiên, vội vã vứt điếu cày túm quần kéo lại... Cứ nghe tiếng cười giòn như "xe ben đổ đá" là y như rằng có một anh bị tụt quần. Lâu dần thì như một thói quen, các anh luôn luôn cảnh giác còn các chị luôn tận dụng lúc sơ hở.
Một buổi sáng, một anh mon men đến chỗ cái điếu cày. Mấy chị đã rình sẵn. Khi anh nâng điếu, vê được điếu thuốc nhét vào lõ và châm lửa để rít.... Thì một chị chạy ùa ra, nhanh như cắt chị kéo tụt được quần anh xuống rồi lại vẫn điệp khúc chạy vội và những tiếng cười ré lên xé không gian ... Quần đùi bị tụt nhưng anh vẫn thản nhiên rít thuốc, đưa cái điếu cày ra khỏi miệng anh nói: "Cứ để đấy, tao phải thưởng thức hết vị ngon của thuốc đã mới xử lý việc đó ..."
Các chị bị một vố bất ngờ. Từ đó không có ai còn dám chơi trò "tụt quần" nữa.
..............Nhớ các bạn..........
Những cặp vợ chồng cùng tầm tuổi khoảng trên dưới ba mươi vì chưa có nhà riêng nên đều ở tập thể. Trong khu tập thể đó, đa số đàn ông đều nghiện thuốc lào mà trong nhà có trẻ con nên họ chuyển đồ nghề ra ngoài hè nơi có gốc cây mít... Đồ nghề là một cái điếu cày, một bó đóm và mấy gói thuốc, gói nào cũng dở...
Mỗi buổi sáng, chị em phụ nữ dậy để lo bữa sáng cho con trẻ, cho chúng kịp giờ học.... thì các anh cũng dậy theo.... chả hộ được việc gì nhưng chuyện họ kể thì rôm lắm, cùng những tiếng xoe ... xóe của điếu là những câu chuyện chẳng đầu, chẳng cuối rồi cười. Khi vãn việc trong bếp thì chị em cũng ùa ra đó góp vui...
Lâu rồi chuyện cũng nhàm, một chị nghĩ ra chiêu khác có vẻ hay đấy.
Buổi sớm, anh nào dậy sớm ngồi vào vị trí thuốc lào là mấy chị rình rình rồi như giả vờ ngang qua, tụt chiếc quần đùi của anh đó... Rồi chạy, rồi cả hội phá lên cười. Anh đó theo phản xạ tự nhiên, vội vã vứt điếu cày túm quần kéo lại... Cứ nghe tiếng cười giòn như "xe ben đổ đá" là y như rằng có một anh bị tụt quần. Lâu dần thì như một thói quen, các anh luôn luôn cảnh giác còn các chị luôn tận dụng lúc sơ hở.
Một buổi sáng, một anh mon men đến chỗ cái điếu cày. Mấy chị đã rình sẵn. Khi anh nâng điếu, vê được điếu thuốc nhét vào lõ và châm lửa để rít.... Thì một chị chạy ùa ra, nhanh như cắt chị kéo tụt được quần anh xuống rồi lại vẫn điệp khúc chạy vội và những tiếng cười ré lên xé không gian ... Quần đùi bị tụt nhưng anh vẫn thản nhiên rít thuốc, đưa cái điếu cày ra khỏi miệng anh nói: "Cứ để đấy, tao phải thưởng thức hết vị ngon của thuốc đã mới xử lý việc đó ..."
Các chị bị một vố bất ngờ. Từ đó không có ai còn dám chơi trò "tụt quần" nữa.
..............Nhớ các bạn..........
Để luôn mang vác nụ cười..
trên lưng!
chúc bạn đêm ngon giấc với giấc mơ ngọt ngào !
Nhấp nhô...lên xuống trên cành hoa khô!
Coi chừng bão lớn, mưa to
Tả tơi cánh bướm ai lo nhặt về?
------
Avata thì trông mặt cũ,còn truyện thì trẻ,thế là thoải mái ngắm cả hai cái điếu..tự dưng đây cũng muốn xuống Tiên Lãng hút thuốc lào
Để xem con gái dịu hiền đến đâu!