Lý lẽ của người đào ao!
Khoảng những năm 80 của thế kỉ trước, do kinh tế nước ta khi đó khó khăn nên rất nhiều toán thợ từ miền xuôi lên miền ngược, họ đẵm mình với các công việc nặng nhọc như xẻ gỗ, đào ao, làm thuê cuốc mướn.... Họ làm việc cật lực chỉ mong hết năm mang về cho con cái được đón một cái Tết tàm tạm... Nhưng khổ cho những người đem bán sức lao động của mình đôi khi công người ta trả lại quá bèo bọt
HD xin kể lại một câu chuyện đã theo HD từ những năm đó, năm mà HD mới chỉ lên 9, lên 10.
Trong làng có một ông (cứ gọi ông ấy là Ky đi) có một cái ao , đã lâu không thả cá chỉ để cho lũ chão chuộc gọi nhau sau cơn mưa rào... Một toán thợ chuyên đào ao ở xuôi lên họ đào ao cho hết làng trên, xóm dưới công việc nhiều nên họ ở cả năm đến tết họ mới về quê, cả làng ai cũng đều quen họ cả...
Một hôm ông Ky mời họ đến thỏa thuận giá cả để đào cho ông cái ao nhỏ đó thành ao to... Đã được cảnh báo, chủ nhóm thợ cảnh giác tất cả những gì có thể xảy ra khi xong công trình, chi tiết hơn là còn thỏa thuận với chủ nhà cả bữa cơm đón thợ và bữa cơm tiễn thợ bao nhiêu món... Hợp đồng kí kết coi như xong, chỉ đợi giờ là toán thợ khởi công...
Trong suốt thời gian toán thợ làm giữa chủ và thợ đều vui vẻ tuy nhiên là toán thợ cũng cố gắng để bằng lòng mà chịu nhịn cho vừa ý thôi chứ chấp với ông ấy chỉ tổ dở hơi không khéo còn mang vạ...
Đến ngày hoàn thiện công trình, chủ nhà nghiệm thu vui như tết... Ngày chia tay thợ ông Ky làm mâm cơm với món lươn xào chuối, trong bữa ăn ông gắp cho thợ cả miếng lươn rồi hỏi:
- Giai cho tớ biết con này có được gọi là cá không nhể?
Thợ cả đáp:
- Nó là lươn nhưng cũng có thể được gọi là cá.... ha...ha... con cá lươn...
Cứ vậy câu chuyện dài dài giữa con lươn và con cá... Tàn buổi chia tay, ai về nhà nấy mặt đỏ hơi men.
Ngày hôm sau, ông Ky gọi anh thợ cả đến nói:
- Các giai đào cho tớ cái ao này không thả được cá.
- Bác đùa thế nào nhể, ao mà không thả được cá thì ai gọi là ao?
- Thế thì cái ao các giai đào, tớ không gọi là ao được?
Thợ cả ngẩn tò te, ao vừa đào xong thả nước đầy trong veo nhìn tận đáy không lý gì lại nói ao không thả được cá... Nhưng vẫn nhã nhặn:
- Còn chỗ nào chưa hài lòng bác cứ nói em cho thợ sang sửa lại cho bác...
- Tôi không cần sửa nhưng tôi chỉ giả anh nửa tiền..
- Không được, mình đã hợp đồng tử tế, bác không thể cò quay với tôi được..
- Chính anh đã nói: Con lươn là con cá đúng không? Ngày hôm qua tôi thả xuống mấy con lươn hôm nay tôi không nhìn thấy nó ở đâu cả thì rõ ràng là mất cá của tôi còn gì, nên cái ao này không thả được cá....
- Ối dời ôi.... Ông Ky ơi là ông Ky...
Khoảng những năm 80 của thế kỉ trước, do kinh tế nước ta khi đó khó khăn nên rất nhiều toán thợ từ miền xuôi lên miền ngược, họ đẵm mình với các công việc nặng nhọc như xẻ gỗ, đào ao, làm thuê cuốc mướn.... Họ làm việc cật lực chỉ mong hết năm mang về cho con cái được đón một cái Tết tàm tạm... Nhưng khổ cho những người đem bán sức lao động của mình đôi khi công người ta trả lại quá bèo bọt
HD xin kể lại một câu chuyện đã theo HD từ những năm đó, năm mà HD mới chỉ lên 9, lên 10.
Trong làng có một ông (cứ gọi ông ấy là Ky đi) có một cái ao , đã lâu không thả cá chỉ để cho lũ chão chuộc gọi nhau sau cơn mưa rào... Một toán thợ chuyên đào ao ở xuôi lên họ đào ao cho hết làng trên, xóm dưới công việc nhiều nên họ ở cả năm đến tết họ mới về quê, cả làng ai cũng đều quen họ cả...
Một hôm ông Ky mời họ đến thỏa thuận giá cả để đào cho ông cái ao nhỏ đó thành ao to... Đã được cảnh báo, chủ nhóm thợ cảnh giác tất cả những gì có thể xảy ra khi xong công trình, chi tiết hơn là còn thỏa thuận với chủ nhà cả bữa cơm đón thợ và bữa cơm tiễn thợ bao nhiêu món... Hợp đồng kí kết coi như xong, chỉ đợi giờ là toán thợ khởi công...
Trong suốt thời gian toán thợ làm giữa chủ và thợ đều vui vẻ tuy nhiên là toán thợ cũng cố gắng để bằng lòng mà chịu nhịn cho vừa ý thôi chứ chấp với ông ấy chỉ tổ dở hơi không khéo còn mang vạ...
Đến ngày hoàn thiện công trình, chủ nhà nghiệm thu vui như tết... Ngày chia tay thợ ông Ky làm mâm cơm với món lươn xào chuối, trong bữa ăn ông gắp cho thợ cả miếng lươn rồi hỏi:
- Giai cho tớ biết con này có được gọi là cá không nhể?
Thợ cả đáp:
- Nó là lươn nhưng cũng có thể được gọi là cá.... ha...ha... con cá lươn...
Cứ vậy câu chuyện dài dài giữa con lươn và con cá... Tàn buổi chia tay, ai về nhà nấy mặt đỏ hơi men.
Ngày hôm sau, ông Ky gọi anh thợ cả đến nói:
- Các giai đào cho tớ cái ao này không thả được cá.
- Bác đùa thế nào nhể, ao mà không thả được cá thì ai gọi là ao?
- Thế thì cái ao các giai đào, tớ không gọi là ao được?
Thợ cả ngẩn tò te, ao vừa đào xong thả nước đầy trong veo nhìn tận đáy không lý gì lại nói ao không thả được cá... Nhưng vẫn nhã nhặn:
- Còn chỗ nào chưa hài lòng bác cứ nói em cho thợ sang sửa lại cho bác...
- Tôi không cần sửa nhưng tôi chỉ giả anh nửa tiền..
- Không được, mình đã hợp đồng tử tế, bác không thể cò quay với tôi được..
- Chính anh đã nói: Con lươn là con cá đúng không? Ngày hôm qua tôi thả xuống mấy con lươn hôm nay tôi không nhìn thấy nó ở đâu cả thì rõ ràng là mất cá của tôi còn gì, nên cái ao này không thả được cá....
- Ối dời ôi.... Ông Ky ơi là ông Ky...

Đám thợ đào ao cãi sao được với lý ông Mèo cơ chứ mà cãi.
Bà già cho họ lên máy bay về quê đi thôi không thì chết sớm đấy.
- Ao đó vẫn thả được đấy chứ. Cá của bác chui xuống đất, không tin bác cứ đào lên sẽ thấy
Bác cứ nói thế nào ấy chứ, không tin bác cứ cởi quần áo xuống ao xem có cá lươn k
Lão Ky làm thật .....nước trong veo nhìn thấy tận
Anh Ninh sang thăm em, mến chúc em tối 1/6 vui vẻ, ngủ ngon nha!
Quê hương rực nắng tình sâu nghĩa bền.
Chúc bạn và gia đình cuối tuần vui vẻ